Powered By Blogger

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

Ngày trơ ngửa mặt


Bài thơ này tôi viết dành tặng riêng tôi và những ai đồng cảm cùng nó.Rất tiếc ,sự pha trộn sắc màu trong cuộc sống này dưới con mắt của tôi có quá nhiều hỗn chất nên dễ gây khó chịu cho người đọc.

..."Từng ngày qua,người ta bày  thêm ra những kệ hàng tạp hoá"( lời Trịnh công Sơn).Tôi cũng bày ra cho mình một hàng tạp hoá để bán và mua.Cho vừa với cái cuộc người.


Và tôi bày ra đây / ai mua,ai bán???!!!



NGÀY TRƠ NGỬA MẶT


Ngày trơ mùa căm lạnh, tôi mua
dòng người xô nhau rãi chợ
chen lấn chắt chiu, tạm bợ
kệ hàng hoá những đống xà bần
đôi khi là rác
(đồ bỏ đi của người này lại cần thiết của kẻ kia)



Bày ra đong đếm cân chia, một thứ hạnh phúc
so với tình
văn hóa, xa xí phẩm èo uột
đạo đức, mặt hàng nhảm nhí
không ai cho không ai bất cứ thứ gì
xà phong, bột ngọt,rựu bia, thuốc lá
chất độc lại dùng để sống và ăn.



Tôi ngồi đong một bữa Đông chí ố
chen mua cho mình một chất
Mùi thiền trong ca khúc Trịnh
sự ngạo nghễ của Chúa
sự giã vờ của Phật
sự thật bán mua vẫn chẳng vừa
một giá cho tôi
cát bụi thân trôi cát bụi
nhặt lên bữa người
mấy tấm ván đi theo về cõi tận cùng
giun dế vây quanh



Ngửa mặt nhặt một ngày lạnh căm
vốn không mợ chợ cũng vừa đông
                     Lập Đông 2008
                             Thái Uyên

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét